Chùm thơ tham gia cuộc thi “Attech 5 năm một chặng đường phát triển”
Kỷ niệm về Tây Nguyên
Xe chạy bon bon đường mười bốn
Hun hút gió lùa đèo Mang Giang
Như thấy Ngô Mây ôm bom ba càng
Dũng mãnh lao vào xe tăng giặc Pháp.
Đánh Mỹ cút, chúng tôi khao khát
Nối những đường bay, xây dựng hòa bình
Phố núi Plei-cu trẻ trung hồi sinh
Đẹp như mối tình Đam San- Xing Nhã!
Sân bay Cù Hanh (1) đón chào niềm nở
Còn ngổn ngang UH1 , Scai-rây-đơ (2)
Nhà cửa tan hoang, hố bom loang lổ
Dấu vết chiến tranh chưa thể phai mờ.
Có quản chi thời tiết bốn mùa
Khó khăn đến, ba mái đầu chụm lại (3)
Dù bất cứ hoàn cảnh nào cũng phải
Kết quả là thước đo năng lực của chính mình!
Trời cao nguyên mênh mông, trong xanh
An ten PAK 10 (4) như cánh diều no gió
Chở tín hiệu cõng theo tần số
Dẫn lối đi , về những chuyến bay.
Sân bay Cù Hanh náo nức hôm nay
Đón đưa bao người gặp nhau, đoàn tụ
Tự hào góp một phần bé nhỏ
Làm lành vết thương sau mất mát chiến tranh!
Tặng Giám đốc Trịnh văn Hải
Hà Nội 2014
1.Sân bay Pleiku có tên cũ la Cù Hanh
2.Máy bay cũ của Mỹ còn lại ớ sân bay.
3. Đoàn chúng tôi ( Bội, Hải, Minh) lắp đặt đài PAK10 tại Sân bay Cù Hanh năm 1989.
4. Đài dẫn đường của Liên Xô cũ.
Kỷ niệm về Vũng Tàu
Vũng Tàu biển hát chiều nay
Đất trời xao xuyến đắm say lòng người.
Giàn khoan lộng gió ngoài khơi
Bắc cầu nhịp sóng chúng tôi nối liền
Dẫn đường bay, vững niềm tin
Khơi dòng năng lượng vàng đen vô bờ
Công nghiệp hóa, niềm ước mơ
Việt Nam rạng rỡ tiền đồ vinh quang
Bãi Trước, Bãi Sau ngỡ ngàng
Người ra, vào với giàn khoan hằng ngày !
Tặng nguyên PGĐ Nguyễn Văn Xý*
Hà Nội 2015 .
* Năm 1989 tôi cùng PGĐ Xý và Kể toán trưởng Dũng vào sân bay Vũng Tàu ký hợp đồng lắp đặt thiết bị đối không để điều hành các chuyến bay trực thăng ra phục vụ giàn khoan.
Kỷ niệm về Đà Nẵng
Vào Quảng Nam lạ từ cái nắng
đến con người, đường xá, phố phường…
Làm việc gặp em, người Đà Nẵng
Mộc mạc, chân tình, nhiệt huyết, dễ thương.
Thành phố như một người thiếu nữ
Ngồi tựa Trường Sơn hóng gió biển Đông
Mắt ráo lệ sau chiến tranh gian khổ…
Đón hòa bình về môi lại tươi hồng.
Anh và em vốn đều là người lính
Hai tâm hồn chỉ là một mà thôi
Đã suy nghĩ phải tìm ra quyết định
Đã làm phải làm đến chốn, đến nơi!
Công việc nhiều, tiến độ cần nhanh nhất
Nắng chói chang đổ lửa mặt đường băng
Đầu Bắc, đầu Nam, nhà Vôn… khảo sát
Hệ thống đèn đêm Mỹ hỏng chục năm (1)
Không kể hết những cam go, trắc trở
Thủ tục, vật tư, cơ nhỡ nhân công…
Em xác định với Ban(2) là nghĩa vụ
Mọi người tin yêu, ủng hộ hết lòng.
Anh người Bắc, em sinh trên đất Bắc
Hạt gạo, củ khoai chân chất , đậm đà
Nuôi anh, em tháng năm gian khổ nhất
Nên máu trong ta ngời sắc Hồng Hà.
Tạm biệt em, đường băng sao rực sáng
Dù bao nhiêu, anh cũng nhận ra em
Dáng thư sinh, người con trai Xứ Quảng
Điềm đạm, chỉn chu, tháo vát, lại hiền…
Tặng PGĐ Đỗ Huyền Diệp
Hà Nội 2015
1. Giải phóng Đà Nẵng 1975 đến 1986 tôi được Xí nghiệp điện tử phân công vào khảo sát lên phương án xin vốn Tổng cục Hàng Không để sửa chữa và phụ trách thi công khôi phục thành công năm 1988.
2. Ngày ấy Đ/c Diệp là Trưởng Ban Thông tin Phòng Quản lý bay thuộc sân bay Đà Nẵng luôn giúp đỡ mọi mặt.
Tác giả: Nguyễn Ngọc Bội